Một đêm khoái lạc với cả cô em Momo Sakura, thiệt tình là đến giờ vẫn chưa gọi và nói với ai là mình đã về Miệt Thứ sớm hết. Đi sang thăm chị Thu hoặc đi đâu đó chơi cũng vui nhưng ngặt nỗi mỗi lần đi vậy Phương phải lên đồ, mặc áo chỉnh tề này nọ. Cô thấy khoả thân như vầy mới thoải mái, Phương nằm vầy suốt ngày cũng được, Một đêm nhớ đời với em gái mưa Sakura đĩ thoã để tận hưởng những giây phút hoàn toàn tự do. Mặc dù là chẳng muốn đi đâu nhưng chắc bây giờ Phương cũng phải ra đường mua một tí đồ. Hàng quán bữa nay chắc cũng bắt đầu mở rồi, nếu Phương không ra mua thì chắc cũng