Chị gái đanh đá bị cậu em ruột hấp diêm, nay ba đưa con đến đấy. Ông Thắng nói nhưng Ly không phản hồi. – Nơi này chứa rất nhiều kỷ niệm của ba và mẹ. Nói rồi đôi mắt ông lại nhìn xa xăm lên ánh đèn như tưởng lại những ký ức. – Ba ơi con… con xin lỗi ba, thực ra con đã không quan tâm đến nỗi khổ của ba trong năm qua, những gì con viết trong nhật ký của con là để con chìm vào những thứ khiến con quên đi mẹ ba ạ. Con bé vừa nói nước mắt nó cũng đã rơi. – Không sao, hôm nay ba cũng đã mất kiểm soát, con cũng đã đến tuổi trưởng thành, đó là